Mái tóc rối bù
có thể là kết quả của màu tóc mới, phong cách phóng túng và không được chải chuốt,
hay đó có thể là bất cứ điều gì khác mà chúng ta làm với mái tóc của mình. Nếu
một nhân viên xuất hiện trông như thể vừa đút ngón tay vào ổ cắm điện hay trưng
diện kiểu tóc xoăn xấu xí so với kiểu tóc bình thường, bạn cần giải quyết tình
huống này bằng cách sử dụng một vài biện pháp khéo léo sẽ được trình bày ở phần
tiếp theo.
Giải pháp
Nhạo báng hay
làm cho người khác xấu hổ nơi công cộng chỉ khiến họ thêm oán trách và tức giận.
Mục đích của bất cứ biện pháp quản lý nhân viên nào trong những tình huống như
thế này là đảm bảo nhân viên đó được đối xử tôn trọng. Vì vậy, chúng ta có thể
giải quyết tình huống này bằng cách không quan trọng hóa vấn đề và sử dụng cách
nói hài hước:
Chi, đến
phòng gặp tôi vài phút nhé. Tôi có một vài điều muốn chia sẻ với chị, và tôi
không muốn làm chị tổn thương hay lúng túng. Chuyện này chỉ riêng hai chúng ta
biết. Chi, có lẽ mái tóc của chị được tạo kiểu hơi quá. Gần đây chị có ghé
tiệm Opal’s Hair Palace không? Chị đừng để ý khi tôi nói rằng có vẻ như chị
đang mang đến một thông điệp nào đó bởi vì mái tóc của chị mang phong cách khá
là dữ dội. Theo tôi thì tốt nhất là giải quyết riêng vấn đề này với chị trước
khi có ai đó phàn nàn. Vậy chị định làm gì với thứ này (chỉ vào chiếc mũ ni)?
Thông thường bạn
sẽ thấy nhân viên đó bối rối và xin lỗi. “Ôi, sáng nay tôi đến phòng tập thể dục
rồi không kịp chải đầu. Tôi sẽ vào nhà vệ sinh để chải lại tóc và chắc chắn là
từ giờ sẽ ăn mặc gọn gàng và chú ý đến mái tóc của mình hơn khi đến công ty.
Tôi xin lỗi vì điều này. Ai có ý kiến gì về mái tóc của tôi không? Tôi thấy xấu
hổ quá!”
Nhưng bạn sẽ giải quyết ra sao nếu nhân viên đó nhìn bạn như thể bạn là một
gã điên và tỏ ra tự hào về mái tóc mới của mình? Nếu bạn e ngại nhân viên đó cảm
thấy khó chịu hay nếu họ không có phản ứng tích cực với cách giải quyết được
đưa ra trước đó, hãy hạ thấp giọng và thảo luận vấn đề nghiêm túc hơn.
Chi, đó không
phải là kiểu tóc bình thường của chị. Và tôi tôn trọng phong cách ăn mặc của mỗi
người. Tuy nhiên, ở công sở có một vài giới hạn mà mọi người thường phải tuân
thủ − khách hàng có thể khó chịu, danh tiếng của công ty, đánh giá về công ty
trong cộng đồng kinh doanh cũng như những điều tương tự. Chị có nghĩ rằng có thể
một vài người cảm thấy kiểu tóc rối bù của chị hơi lạc lõng so với hình ảnh
chung của công ty không?
Cách tốt nhất là dẫn con ngựa tới chỗ uống nước thay vì ép buộc nó uống
nước. Nếu nhân viên nhận thấy điều bạn nói hợp lý và nghe theo những gợi ý của
bạn, cô ấy sẽ nhận trách nhiệm và sửa lại mái tóc của mình. Tuy nhiên, nếu vẫn
thấy nhân viên tỏ vẻ chống đối hay thách thức, bạn có quyền đưa ra kỳ vọng cũng
như quy định, hướng dẫn của công ty.
Chi, xin lỗi
nhưng tôi không đồng ý với quan điểm của chị. Tôi gọi chị vào đây để chúng ta
có thể nói chuyện riêng với nhau, và tôi muốn giải quyết vấn đề này bằng thái độ
tôn trọng. Tuy nhiên, nếu chị khăng khăng mình có quyền để kiểu tóc này, tôi
không thể đồng ý với chị. Nếu chị không để kiểu tóc khác gọn gàng hơn − giống
kiểu tóc bình thường của chị − thì tôi sẽ phải trao đổi với phòng nhân sự (hay
giám đốc) về cách giải quyết tốt nhất cho vấn đề này.
Tuy nhiên, tôi
muốn trao đổi về đề xuất của tôi với phòng nhân sự. Tôi cho phép chị nghỉ làm
có lương hết ngày hôm nay để quyết định liệu chị có muốn tiếp tục làm công việc
này và thấy rằng yêu cầu của tôi hợp lý hay quyết định thôi việc.
Tôi luôn tôn trọng
quyết định của chị. Nhưng chị cần phải hiểu rằng nếu chị không ăn mặc phù hợp,
đây sẽ như yêu cầu thôi việc của chị. Trước hết, tôi muốn trao đổi với phòng
nhân sự trước khi cho phép chị nghỉ hết ngày hôm nay để suy nghĩ về toàn bộ vấn
đề, nhưng tôi muốn chị hiểu quan điểm của tôi về vấn đề này. Chị hãy tạm dừng
làm việc với khách hàng cho đến khi tôi trao đổi xong với phòng nhân sự. Tôi sẽ
thông báo ngay lại với chị.
Trong trường hợp
này, bạn không bắt buộc phải trả lương cho nhân viên làm việc theo giờ. Tuy
nhiên, bạn sẽ thấy đề nghị nghỉ có trả lương là một bước khôn ngoan. Nó cho thấy
bạn là một nhà quản lý khôn ngoan, kiên nhẫn và biết cảm thông. Điều này khiến
nhân viên cảm thấy có lỗi (thay vì tức giận). Ngược lại, nếu quyết định cho
nhân viên đó nghỉ làm không lương, bạn chỉ cần tính lương đến thời điểm người
đó rời khỏi công ty. Đối với lao động trả lương theo ngày, bạn nên trả lương
cho toàn bộ ngày làm việc đó. Nếu không nhân viên có thể kiện công ty về vấn đề
lương bổng và giờ làm việc, điều có thể đặt công ty bạn vào vấn đề pháp lý
nghiêm trọng.
Ngoài ra, bạn
nên thể hiện rõ ràng yêu cầu với nhân viên cũng như bình tĩnh giải thích hậu quả
từ hành động của họ. Bạn không cần vội vàng quyết định chấm dứt hợp đồng lao động
với nhân viên khi họ không tuân thủ quy định của công ty (nếu công ty có quy định
về trang phục) hay không chịu phục tùng (vì không tuân thủ hướng dẫn). Thay vào
đó, hãy cho phép nhân viên tự quyết
định điều chỉnh theo tiêu chuẩn ăn mặc thông thường và tiếp tục làm việc tại
công ty hay chấp nhận nghỉ việc. Đừng nghiêm trọng hóa vấn đề hay tỏ ra vội
vàng mà hãy giải quyết bình tĩnh và tôn trọng cùng với yêu cầu và kết quả rõ
ràng.
Lưu ý đặc biệt
Trước khi buộc
nhân viên tạm thời nghỉ việc để suy nghĩ, bạn hãy trao đổi với phòng nhân sự
hay ban giám đốc. Cuối cùng, khi sự việc tiến triển đến mức phải chấm dứt hợp đồng
lao động, bạn sẽ không muốn tự mình phải gánh chịu tất cả trách nhiệm. Trước
khi chính thức cho nhân viên tạm nghỉ việc để cân nhắc liệu người đó có muốn tiếp
tục công việc hay không, hãy chắc chắn bạn đã thông báo cho tất cả các bên có
trách nhiệm về ý định của mình.
ST 2017
No comments: